Nghĩ đến quả mẹ chồng nhà em mà thấy nản quá các chị ạ. Lúc nào cũng ra vẻ ta đây chu đáo, đối nhân xử thế không ai bằng, vậy mà đối với thông gia lại tủn mủn, hẹp hòi.
Em về làm dâu được 5 năm rồi, không sống chung với bố mẹ chồng vì còn 1 anh trai ở trên nữa. Bọn em cũng được ông bà chia một mảnh đất bên cạnh để làm nhà.
Nói là ở riêng nhưng cũng chẳng khác sống chung là mấy. Mẹ chồng em khó tính nên lúc nào bà cũng muốn kiểm soát các con ở trong tầm tay mình. Bà nghỉ hưu rồi nên ở nhà trông con em với con của chị dâu.
Ảnh minh họa: Nguồn Internet
Không sống chung nhưng ngày nào bà cũng sang nhà soi xem em cho con trai với cháu bà ăn cái gì. Lúc nào mà thấy nhà ít đồ lại bảo:
“Mẹ mày chẳng biết đi chợ gì cả, tủ trống hoác thế này thì cháu tôi ăn bằng gì”.
Rồi bà dằn mặt em bằng kiểu mua thịt cá sang bỏ tủ, làm như em vụng không biết nuôi con nuôi cháu cho mình thì bà tự làm ấy. Bực nhất là bố em bị mắc bệnh ung thư từ năm kia, mỗi lần em bảo đưa con về ông ngoại chơi mẹ chồng lại bảo:
“Đưa cháu về bên đấy ít thôi, ông ngoại đang xạ trị đừng có để ông bế cháu”.
Em nghe thế thấy ngứa tai lắm nhưng không dám cãi lại. Mang tiếng nhà giàu, đối nhân xử thế tốt chưa ai chê vào đâu vậy mà thông gia nằm đó cả năm trời ông bà sang thăm có vài lần.
Bệnh được 1 năm thì bố em mất. Đến hôm biết tin thông gia, bố mẹ chồng cũng sang viếng. Từ trước cả họ nhà em ai cũng biết em lấy chồng nhà có điều kiện, thấy thông gia đánh cả ô tô sang ai cũng trầm trồ lắm. Ấy thế mà các chị có biết không, lúc mẹ em với các anh chị mở phong bì của nhà chồng em ra trong đó có mỗi 2 triệu phúng viếng, tưởng thế nào.
Đấy là hồi bố em mất còn hôm rồi giỗ đầu ông mới tức mọi người ạ. Mẹ em sang tận nhà mời thông gia đến ăn giỗ. Bố mẹ chồng cũng đưa nhau sang thắp hương, ăn cơm đến chiều mới về. Vợ chồng em thì ở lại về sau.
Lúc em với mẹ ngồi mở phong bì ra xem, cứ tưởng bố mẹ chồng thế nào, mồm miệng thì nói hay nói tốt, dặn dò con trai là phải biết giúp vợ lo việc của bố thật đàng hoàng chu đáo, kéo cả đôi sang ăn giỗ nhưng mà để phong bì có 1 triệu bọ. Em thấy tức anh ách nên nói với mẹ:
“Khiếp giàu thế mà ki bo”.
Vậy mà mẹ em còn bảo: “Ông bà thông gia chu đáo thế còn gì nữa, giỗ cũng đi phong bì, mày cứ đòi hỏi linh tinh”.
Em thật sự chưng hửng luôn. Em thấy xấu hổ kinh khủng, lúc nào cũng nghĩ mình lấy chồng giàu làm mát mày mát mặt bố mẹ, vậy mà em bị muối mặt thì có.
Ảnh minh họa: Nguồn Internet
Webtretho