“Mưa chiều miền Trung” nỗi lòng người con gái quê nhà

Mấy ngày ngay trên tivi đài báo, tin tức về miền Trung luôn là tin tức nóng nhất, được cập nhật thường xuyên đến người dân theo dõi. Cả nước luôn một lòng hướng về miền Trung thân yêu, những lời kêu gọi, những phần quà từ các nhà hảo tâm, của đoàn thanh niên, quân đội, của tất cả các bạn trẻ đã được chuyển tới tận tay đồng bào vùng lũ. Tất cả người dân trong cả nước sẽ không để người dân miền Trung đơn độc chống chọi với cơn lũ.

Đồng cảm với mất mác đau thương của người dân hôm nay tôi xin phép giới thiệu về 1 nhạc phẩm cũng thuộc dòng nhạc trữ tình quên hương mang giai điệu dân ca  nhưng không thuộc thập niên 1975, đó là nhạc phẩm “Mưa chiều miền Trung“.

Tác giả bài hát này còn khá trẻ đó chính là Hồng Xương Long. Anh sinh năm 1970, cái tên Hồng Xương Long cũng là tên thật của tác giả. Sinh ra tại vùng đất Quảng Ngãi trong gia đình nghèo khó, cha mất sớm, nhà lại đông anh em, anh mê nhạc từ nhỏ nhưng nhà nghèo không có điều kiện theo đuổi đam mê.

Lớn lên cùng các anh đi làm phụ hồ nhưng kiếm được ít tiền lại đổ vào nuôi dưỡng đam mê. Anh khăn gói vào Sài Gòn vừa đi làm vừa kiếm tiền học nhạc lý. Nhưng rồi chẳng tới đâu, những tác phẩm anh viết đều bị đồng nghiệp từ chối. Không thể gắng gượng trụ lại Sài Thành, anh lại quay trở về quê với nghề phụ hồ, lấy vợ sinh con, kiếm chút tiền mở được tiệm tóc. Nhưng niềm đam mê chưa từng bị dập tắt, lần nữa anh dẫn cả gia đình nhỏ vào lại Sài Gòn. Tổ nghề không bạc đãi anh, ca khúc đầu tay “Từ giã mùa đông” được ca sĩ Mỹ Tâm đón nhận, từ đó cuộc đời lại bước sang trang mới. Sau này anh về hợp tác với Hãng Kim Lợi của nhạc sĩ Minh Vy.

Vì sinh ra tại vùng quê nghèo khó, quanh năm thiên tai, xót thương cho quê hương anh đã dồn hết tâm tư, tình cảm vào các tác phẩm của mình, trong đó có bài hát “Mưa chiều miền Trung” được sáng tác năm 2002.

Miền Trung đất bồi phù sa
Người miền Trung gian khó nhiều đời qua
Từ khi anh xa quê nhà, từ đó em nhớ mong người xa
Mùa đông mây lững lờ trôi
Trời miền Trung mưa lắm bạn tình ơi
Chờ anh nay bao đông rồi, mà anh chưa về bến đợi

Sao Rua nhớ ai mà đêm đêm vẫn còn thức
Trăng khuya nhớ ai, trăng vỡ giữa lòng biển khơi
Lòng em nhớ ai, em còn mong chờ người xa
Con sông quê nay đã già mà người đi biền biệt phương xa

Dòng sông vẫn trôi, đò xưa nay không còn nữa
Mây kia vẫn bay, sao hờ hững giữa đất trời
Miền Trung nước lên, đau lòng xa rồi người em
Ơi Quê hương man mác buồn
Chiều miền Trung mưa tím bến sông

Chiều nao anh về Miền Trung, hỏi người em gái nhỏ ngày xưa
Thì hay em nay đi rồi, chiều đông nước dâng đầy vơi
Tình yêu chưa trọn thành đôi, mà lòng đau như cắt bạn tình ơi
Dù cho em nay xa rồi, miền Trung vẫn thương trọn đời
Dù cho em nay đi rồi, Miền Trung, vẫn đợi chờ ai

Miền Trung được ví như đòn gánh của đất nước Việt Nam, gánh 2 miền Nam – Bắc. Tuy “đất bồi phù sa” (những vùng nào được bồi đắp phù sa nhiều ở đó chất dinh dưỡng rất nhiều tốt cho trồng các loại cây hoa màu, đặc biệt là cây lúa). Nhưng cuộc sống của người dân miền Trung lại khốn khó khổ cực, vì vùng đất nơi đây hạn hán, lũ lụt, thiên tai xảy ra hàng năm, “trời miền Trung mưa lắm bạn tình ơi” nơi được gọi nắng “cháy da”, mưa “xối xả”. Mưa lũ đã cuốn trôi tất cả mọi thứ mà người dân quanh năm cực khổ làm lụng vất vả.

“Từ khi anh xa quê nhà”  nhiều người vẫn không chịu được cuộc sống khắc nghiệt nơi đây nên đã rời quê hương đến nơi khác sinh nhai để lại nỗi nhớ cho người thương nơi quê nhà “từ đó em nhớ mong người xa”.”Chờ anh nay bao đông rồi, mà anh chưa về bến đợi” theo dòng mưu sinh vì anh mải lo kiếm tiền lo cho cuộc sống bản thân và phụ giúp gia đình mà vẫn chưa giành thời gian về thăm lại quê hương.

Cô gái mượn hình ảnh “sao Rua” để diễn tâm trạng chính bản thân,tâm trạng buồn tủi, thao thức nhớ anh. Tại sao phải “mong chờ người xa” dù “con sông đã già”? vì tình yêu đã quá sâu đậm, bản chất con người miền Trung lại chung thủy, nên dù người có đi xa vẫn mong chờ, chờ 1 ngày nào đó anh về chúng mình sẽ nên đôi.

“Miền Trung nước lên, đau lòng xa rồi người em” khi lũ về không tránh khỏi cảnh mất mác tang thương, thương cho người em nhỏ đã mất trong trận lũ càn quét vùng quê. Tác giả diễn tả “mưa tím ven sông” mưa giăng kín bầu trời, dòng nước lũ cuồn cuộn tràn về cuốn trôi mọi thứ. Cảnh vật quen thuộc xung quanh đâu rồi? chỉ thấy toàn là nước mênh mông.

Chiều nao anh về hỏi thăm thì nhận được tin người yêu đã ra đi mãi mãi trong cơn lũ chiều đông, “tình yêu chưa trọn thành đôi” mà nay em đã ra đi để lòng anh đau như cắt vậy. Dù em không còn nhưng trong tim vẫn còn mãi tình yêu thương anh dành cho em, hình bóng em vẫn luôn khắc sâu trong tâm trí anh và cả hình bóng quê hương miền Trung thân yêu ruột thịt.

Phù Sa

14/10/2020

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *