Tôi chán vợ tôi quá mọi người ạ, chỉ vì cái tính sạch sẽ và thẳng thắn thái quá mà làm mất lòng mẹ chồng và cả nhà chồng. Giờ mấy ngày Tết, ai cũng nhìn vợ tôi bằng nửa con mắt vì nghĩ khinh mẹ chồng quê. Nhưng tôi hiểu vợ mình không có ý đó.
Vợ tôi là con gái phố nhưng lấy chồng ở quê. Sau kết hôn, chúng tôi được bố mẹ vợ cho căn nhà nhỏ 30m2 để an cư và tiện đi làm. Do cả 2 đều có công việc với mức thu nhập khá nên cuộc sống của chúng tôi ổn định.
3 năm kết hôn với vợ, tôi chẳng có gì phàn nàn về cô ấy cả. Duy chỉ có điều tính vợ sạch sẽ quá. Nhưng xét cho cùng, cô ấy sạch sẽ và gọn gàng quá thì tôi và con càng được nhờ. Chẳng thế mà nhà tôi dù có trẻ con song lúc nào cũng ngăn nắp, gọn gàng.
Ảnh minh họa internet.
Nhưng mỗi lần đưa vợ con về quê chơi, cả nhà tôi lại không mấy ưa sự sạch sẽ thái quá của con dâu. Về nhà thấy ghế ngồi, bếp núc bẩn là vợ tôi nhất quyết phải cặm cụi đi lau lại. Không lúc nào về là không thấy cô ấy đang lau dọn nhà cửa. Bố mẹ cũng ái ngại:
“Lâu lắm con mới về đây thì cứ nghỉ ngơi hoặc đi chơi quanh hàng xóm láng giềng, cô bác họ hàng đi đừng cắm đầu vào dọn làm gì. Mai các cháu lại bày bừa ra ngổn ngang giờ”.
Nhưng vợ tôi chẳng nghe:
“Nhưng nhà cửa bẩn lắm mẹ ạ, sờ đâu con cũng thấy bụi mà dọn dẹp cả ngày vẫn chẳng hết được. Sao ở nhà nhiều thời gian vậy mà ông bà để nhà cửa thế này”.
Nghe con dâu buột miệng nói vậy, bố mẹ tôi nổi giận đùng đùng đuổi:
“Nhà này đâu khiến chị phải dọn mà muốn dọn thì âm thầm làm đằng này cứ chê ỉ chê ôi. Thôi tôi không khiến, chị về nhà phố nhà chị mà làm, ở đây chỉ toàn bẩn thế này thôi”.
Hầu như lần nào vợ tôi về quê cũng làm cho bố mẹ, anh chị em bực mình chỉ vì cái tính quá sạch sẽ cầu toàn của cô ấy.
Như năm nay vì dịch giã nên cả năm chúng tôi mới về quê nội 1 lần vào những ngày Tết. Sáng 30, thấy các con cháu về bố mẹ tôi vui và hớn hở ra mặt. Cả nhà lại cùng nhau nấu nướng cúng Tất niên. Sau khi cúng xong mọi người ngả mâm 2 mâm cỗ ra ăn.
Để không gây xung đột và mâu thuẫn như các năm trước, trước khi về ăn Tết tôi đã nhắc vợ:
“Dù nhà cửa bửa bộn em cũng mặc kệ đừng dọn dẹp như trước nhé rồi lại mất lòng ông bà trong khi mình thì mệt”.
“Em biết rồi không mọi người lại bảo em này nọ”.
Lần này về quê, vợ tôi không lúi húi dọn dẹp nữa. Cả nhà có lẽ vì vậy cũng trở nên vui vẻ hơn. Cứ tưởng sẽ có cái Tết êm đẹp ở quê nội mà ngay khi ngồi vào ăn bữa cơm tất niên thì lại xảy ra chuyện.
Số là trưa ấy khi đại gia đình ngồi quây quần sum họp bên mâm cơm trưa 30 Tết thì mẹ tôi gắp cho con dâu miếng đùi gà vào bát. Bà còn tưởng vợ tôi chắc sẽ vui lắm vì được mẹ chồng quan tâm gắp cho miếng ngon ăn, nào ngờ cô ấy vội vàng gắp ngược bỏ ra mâm.
Ảnh minh họa internet.
Vợ tôi xua tay thẳng thừng bảo:
“Mẹ đừng gắp thức ăn cho con. Mẹ nên bỏ cái tật đó đi nhé vì làm vậy mất vệ sinh lắm. Giờ lại còn đang sống ở thời dịch bệnh nữa nên càng phải cẩn thận. Có muốn gắp thì ít nhất cũng nên đổi đầu đũa đi”.
Nghe con dâu nói vậy mà cả nhà tôi đang ăn cũng phải sững người. Mẹ tôi thì buông đũa. Thấy vậy, em gái tôi mới bảo:
“Chị đúng là lắm chuyện. Mâm vừa mới hạ xuống đã có ai ăn đâu mà mất vệ sinh với bẩn. Làm cái gì mà sạch sẽ thái quá thế. Nói thế khác gì chê đồ quê bẩn và mẹ tôi bẩn”.
Bị nói như vậy, vợ tôi vẫn ngoan cố bảo:
“Cái kiểu gắp qua gắp lại như vậy trong bữa ăn chả bẩn thì gì. Chỉ ở quê mới có thói quen ấy, chị nói thế có gì là sai đâu?”.
Đến đây thì bố tôi cũng nổi giận đùng đùng, đập đũa xuống bàn quát con dâu:
“Nhà quê chúng tôi quen sống bẩn, ăn ở bẩn rồi. Chị không ăn thì mời chị đứng lên. Lần nào về nhà chị cũng gây sự là sao, nhà này nhịn chị như nhịn cơm sống rồi. Cút hết đi”.
Bị bố chồng đuổi, vợ tôi đứng dậy đòi về nhà riêng. Tôi phải nói mãi cô ấy mới chịu ở lại nhưng cả mấy ngày Tết cứ khóc tu tu vì bị cả nhà chồng thái độ ra mặt. Cô ấy cứ bảo có làm gì sai mà bị cả nhà ghét như vậy? Còn nhà tôi ai cũng nói với tôi:
Ảnh minh họa internet.
“Anh về phải dạy lại vợ chứ như này lần sau đừng đưa nó về, Tết nhất chỉ tổ gây ức chế cho người khác”.
Tôi phải nên làm như thế nào đây để giảng hòa mọi người?