Tủi nhục cay đắng của người ca sĩ khi chỉ là kẻ mua vui qua tác phẩm “Tình Đời”

“Xướng ca vô loài” là một cụm từ thể hiện sự khinh rẻ của người nghệ sĩ khi được người xưa nhắc đến. Dưới ánh đèn sân khấu rực rỡ, son đỏ má hồng, quần là áo lượt ở chốn vũ trường, phòng trà những nơi được gọi là chốn mua vui thời bấy giờ.

Nhạc phẩm “Tình Đời” được sáng tác vào cuối thập niên 1960 của nhóm Lê Minh Bằng với bút danh là Minh Kỳ – Vũ Chương.

Ca khúc “Tình đời” thể hiện sự bạc bẽo của nghề “kiếp cầm ca”, sau những đêm ồn ào náo nhiệt, những tràn vỗ tay tán thưởng, những ly rượu men nồng say đắm, người nghệ sĩ lại thu mình nơi gác trọ suy nghĩ về phận đời bạc bẽo của mình.

Khi biết em mang kiếp cầm ca
Đêm đêm phòng trà dâng tiếng hát
cho người người bỏ tiền mua vui
Hỏi rằng anh ơi: Còn yêu em nữa không?

Đừng nói nữa em ơi
Xin đừng nói nữa làm gì
Anh nghĩ rằng
Đời người ca sĩ đáng thương và đáng được yêu…

Lời tâm sự của một cô ca sĩ khi trót yêu một người con trai, cô đã rất lo lắng khi nghề “dâng tiếng hát cho những kẻ có tiền mua vui” luôn bị người đời khi rẻ, liệu rằng anh có giống như họ. Có còn yêu em khi biết em mang kiếp “con tằm nhả tơ”. Để an ủi người yêu đừng bận tâm về vấn đề đó, chàng trai đã trả lời rằng “đời ca sĩ đáng thương, và đáng được yêu”. Chàng trai đã không chịu ảnh hưởng bởi tư tưởng của người xưa mà làm đau lòng cô gái nhỏ.

Tình yêu, em sợ tình yêu
Vì tình yêu như là hương hoa
Lỡ mai sau em mất người yêu
Em khổ thật nhiều

Ngày mai trên đường phố này
Những đêm khuya có anh đưa về xóm nhỏ
Xa lìa ánh đèn có anh đưa em về bến mơ…

Những lời động viên an ủi của chàng trai vẫn chưa làm cho cô gái cảm thấy an tâm, cô rất sợ khi lỡ vướng vào sợi dây tình ái, tình yêu chỉ như hương hoa, khi hoa tàn thì hương cũng mất, lỡ như sau này mất anh thì đời em sẽ đau khổ biết dường nào. Để chứng mình tình yêu giành cho cô gái là thật lòng, không vì sự hào nhoáng bề ngoài của cô mà vui qua đường, anh hứa sẽ đưa em về lìa xa ánh đèn hư ảo của sân khấu, chúng mình sẽ cùng nhau xây đắp mơ ước chỉ có hai ta.

Khi trót mang duyên kiếp cầm ca
Em xin bằng lòng nghe tiếng trách chê của đời
Chỉ cần anh thôi, chỉ cần anh thôi
Còn tin anh nữa thôi

Đời vẫn thế em ơi
Xin đừng nói đến tình đời
Em nhớ rằng đời là gian dối
Nhưng đôi ta mãi còn nhau…

Đã trót mang nghiệp cầm ca em bằng lòng với tất cả sự chê trách của người đời đổi lại chỉ cần anh ở bên em tin tưởng em và yêu em như vậy là đủ đối với em rồi. Tuy cuộc đời có lắm gian dối lọc lừa nhưng tình yêu anh dành cho em luôn là mãi mãi hôm nay và cho cả sau này.

Phù Sa

24/10/2020

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *