Không thể ngờ tuyệt phẩm “Bài thánh ca buồn” lại được Nguyễn Vũ sáng tác chỉ trong 2 giờ đồng hồ

Cứ mỗi độ đông về, trên khắp các nẻo đường những vật dụng trang trí giáng sinh được bày bán khắp các vỉa hè, cửa hàng. Đâu đó vang lên giai điệu của các ca khúc Giáng sinh làm cho người đi đường cảm thấy lòng nôn nao đến lạ. Cái không khí se se lạnh trở nên lãng mạn vô cùng.

Không thể ngờ tuyệt phẩm “Bài thánh ca buồn” lại được Nguyễn Vũ sáng tác chỉ trong 2 giờ đồng hồ

Một ca khúc phổ biến nhất trong mùa Noel đó chính là “Bài thánh ca bυồn” của nhạc sĩ Nguyễn Vũ, sáng tác năm 1972. Chỉ vọn vẹn 2 tiếng đồng hồ để cho ra ca khúc bất hủ, vừa cho ra mắt bài hát lập tức được hãng Sơn Ca đăng kí độc quyền và ca sĩ Thái Châu là người đầu tiên được thể hiện tác phẩm này.

Đôi nét giới thiệu về nhạc sĩ Nguyễn Vũ : ông sinh năm 1944 tại Hà Nội nhưng thời niên thiếu lại sống tại Đà Lạt. Vùng đất đã tạo nên cảm hứng cho biết bao người nhạc sĩ và ông cũng không ngoại lệ. Năm lên 12 tuổi ông đã đạt giải nhất đơn ca thiếu nhi do Đài phát thanh Đà Lạt tổ chức. Ông sáng tác rất ít tác phẩm nhưng những tác phẩm ấy đều để lại dấu ấn trong lòng người nghe nhạc.

Được ra đời năm 1972 ca khúc “Bài thánh ca bυồn” nhưng đến nay vẫn còn vang vọng dư âm cứ như ngày đầu ra mắt. Đã 48 năm trôi qua cứ mỗi mùa Noel đến đâu đâu cũng vang lên giai điệu  pop-ballad dịu dàng, sâu lắng vẫn đắm trong hồn người nghe cho đến tận bây giờ.

Nói về hoàn cảnh sáng tác ca khúc này ông bồi hồi nhớ lại những năm tháng tươi đẹp ấy : Khi ấy ông chỉ mới 14 tuổi, nhà ông ở dưới con dốc gần nhà thờ Con Gà. Trong lần đi lễ ông nhìn thấy một cô gái rất xinh, tóc dài bυông xõa, ngày nào cũng mặc áo dài trắng đi ngang khu nhà ông để đi lễ. Trái tim của thằng con trai mới lớn loạn nhịp khi bắt gặp hình ảnh ấy. Đó cũng chính là động lực thúc đẩy đi lễ hàng ngày.

Một lần vào đúng dịp lễ giáng sinh, xong lễ mọi người ra về, trên đường về bất chợt trời đổ mưa to, hai người nép vào hiên nhà  bên đường trú mưa. Hòa lẫn trong cơn mưa ấy là thanh âm bài hát “Đêm thánh vô cùng” từ một ngôi nhà phát ra, cô gái ấy cũng lẩm nhẩm hát theo, ông rất ngạc nhiên cô lại hát hay đến vậy. Kỉ niệm đó khiến ông nhớ mãi, về đến nhà trong đầu vẫn còn văng vẳng đâu đây thanh âm đó. Vậy là bài hát ” Bài thánh ca bυồn” được ra đời như thế.
Bài thánh ca đó còn nhớ không em
Noel năm nào chúng mình có nhau
Long lanh sao trời thêm đẹp môi mắt
Áo trắng em bay như cánh thiên thần
Giọt môi hôn dưới tháp chuông ngân

Cùng nhau quỳ dưới chân Chúa cao sang
Xin cho đôi mình suốt đời có nhau
Vang trong đêm lạnh bài ca Thiên Chúa
Khẽ hát theo câu đêm thánh vô cùng
Ôi giọng hát em mênh mông bυồn…

Em có còn nhớ mùa Noel ấy đôi mình tay trong tay dạo bước  dưới trời đông lạnh của Đà Lạt. Những ngôi sao trên bầu trời cao vút tỏa ánh sáng long lanh là đẹp thêm màu mắt em. Cũng tà áo trắng ấy nhưng sao buổi lễ hôm nay lại cảm thấy đẹp tuyệt vời đến vậy. Chúng mình cùng quỳ dưới tượng Chúa cầu xin hạnh phúc này sẽ mãi mãi. Trong phút giây hạnh phúc ấy em đã ngân khe khẽ bài đêm thánh vô cùng nhưng trong giọng hát lại phản phất chút nỗi u bυồn.

Rồi mùa giá buốt cũng qua mau
Lời hẹn đầu ai nhớ dài lâu
Rồi một chiều áo trắng thay màu
Em qua cầu xác pháo bay sau
Lời nguyện mình Chúa có nghe không
Sao bây giờ mình hoài xa vắng
Bao nhiêu đêm Chúa xuống dương gian
Bấy nhiêu lần anh nhớ người yêu

Rồi mùa đông đã qua, lời hẹn đầu vào mùa Noel ấy nay còn đâu. Em đã quên những lời ước hẹn nơi giáo đường để mình anh mãi ôm mối tình này. Tà áo trắng trong mỗi sớm bay nhè nhẹ trong cơn gió đông trên con đường hàng ngày em đi lễ đã thay bằng màu áo hồng trong buổi lễ vu quy. Lòng tự hỏi lời cầu nguyện năm nào dưới chân tượng chúa người có nghe thấy không? Sao bây giờ mỗi đứa một phương cách biệt. “Bao đêm chúa xuống dương gian, bấy nhiêu lần anh nhớ người yêu” đã bao mùa Noel trôi qua nhưng mối tình ấy quá sâu đậm thật khó phai nhòa trong lòng chàng trai trẻ.

Rồi những đêm thánh đường đón Noel
Lang thang qua miền giáo đường dấu yêu
Tiếng thánh ca ngày xưa vang đêm tối
Nhớ quá đi thôi giọng hát ai bυồn
Đêm thánh vô cùng lạnh giá hồυ tôi

Rồi những mùa Noel sau đó, bước chân vẫn lang thang trên con đường ngày xưa ấy, vô tình dừng lại nơi giáo đường xưa của một thời yêu dấu. Dòng kí ức chợt ùa về, lòng nhớ da diết giọng hát u bυồn. Ngày ấy đêm lạnh nhưng có bàn tay em trong tay anh sưởi ấm, nay chỉ mình anh lẻ loi, cô đơn lạnh giá tâm hồn.

Phù Sa
24/11/2020

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *