Yêu 7 tháng thì em với Đức vượt rào. Chỉ hơn tháng sau, em có bầu nhưng không như những gì Đức hứa trước đó: “Dính là cưới liền”. Anh thay đổi 180 độ với người yêu khi nhìn que thử thai 2 vạch em đưa.
“Có chắc chắn là của thằng này không? Cô lên giường với tôi dễ dàng thế thì với người khác cũng vậy”.
Nghe Đức nói mà em tối tăm mặt mày.
“Anh chưa sẵn sàng để bước chân vào cuộc sống hôn nhân nên không thể chỉ vì đứa con mà phải lấy vợ”.
Ảnh minh họa: Nguồn Internet
Gia đình em biết chuyện, ông bà tới nhà gặp bố mẹ Đức để đôi bên tìm hướng giải quyết nhưng mẹ anh lại lạnh nhạt tuyên bố:
“Con tôi lấy vợ chứ không phải chúng tôi. Ý nó quyết thế nào người lớn phải tôn trọng. Nếu nó đã không muốn cưới con gái ông bà chắc cũng có lý do cả. Nói thật đàn bà chưa cưới đã chửa ễnh ra là tôi cũng không có ưa”.
Cay đắng quá em đã muốn dứt khoát chia tay với Đức, chấp nhận là mẹ đơn thân nhưng bố mẹ em suy nghĩ vẫn cổ hủ. Ông bà cho em lựa chọn, 1 là phải có chồng mới sinh con, 2 là bỏ cái thai làm lại từ đầu chứ ông bà không muốn con gái mình mang tiếng không chồng mà chửa.
Thương con, em không đành lòng bỏ nên nhờ bạn bè tác động thêm để Đức đồng ý cưới. Vậy nhưng khi chính thức làm vợ rồi, em mới hiểu rằng hôn nhân gượng ép kiểu “cố đấm ăn xôi” chẳng thể có hạnh phúc.
Em từng nghĩ vì đứa con Đức sẽ hồi tâm đổi tính nhưng thực tế ngược lại anh ta nghĩ em dùng cái thai để bẫy nên sau khi về sống chung, Đức luôn hằn học với vợ. Cứ thi thoảng anh lại bảo:
“Cô ép tôi thì đừng mong đời này tôi cung phụng mẹ con cô”.
Tiền nong kinh tế Đức kiếm được bao nhiêu hoàn toàn không đưa cho vợ giữ. Em tự kiếm tiền tự nuôi con, vợ chồng sống đúng cảnh góp gạo thổi cơm chung không hơn không kém. Đức gái gú, rượu chè, công khai luôn chuyện ngoại tình.
“Cô không có quyền can thiệp vào chuyện riêng của tôi. Trước tôi tới với cô cũng chỉ định mua vui qua đường như thế”.
Ảnh minh họa: Nguồn Internet
Quá mệt mỏi, em đành ngậm cay nuốt đắng vì con sống qua ngày. Bạn bè khuyên nên ly hôn, giải thoát cho bản thân nhưng vì muốn giữ cho con mái ấm trọn vẹn, em không thể.
Cách đây hơn tuần, đi làm về vô tình em bắt gặp Đức ôm 1 người đàn bà đi vào nhà nghỉ. Không kiềm chế được sự uất ức, em lao vào túm tóc ả kia nhưng còn chưa kịp chạm tới thì Đức đã kéo vợ ra tát cho mấy cái:
“Cô còn chạm vào người ta thì đừng có trách tôi”.
Sau hôm ấy, em đã suy nghĩ rất nhiều về chuyện ly hôn bởi em hiểu mình sẽ chẳng có gì ngoài nước mắt vòng quanh. Đêm qua, cho con ngủ xong em lặng người ngồi nhìn nó tới 3h sáng, chẳng thể chợp nổi mắt.
Mấy năm nay em đã cố hết sức giữ lại tổ ấm vì con nhưng tới giờ phút này em thực sự đã sức cùng lực kiệt nên quyết định sẽ đặt dấu chấm hết cho cuộc hôn nhân này. Gạt nước mắt… em quyết định ký đơn các chị ạ.