Sẵn cơn.tức vợ tôi quá.t luôn con: “Mày biến theo mẹ mày về ngoại đi đồ vịt trời nuôi tốn cơm…”. Con bé s.ợ quá chạy thẳng ra ngõ…
Tôi vốn là thằng đàn ông thương vợ con chứ không phải là loại khốn.nạn. Sau khi vợ sinh cô ấy thất nghiệp ở nhà tới 2 năm liền tôi vẫn vui vẻ kjếm tiền nuôi vợ con đàng hoàng.
Tiền đâu góp vốn mà làm. Em làm gì ở đấy. (ảnh minh họa)
Khi vợ đi làm trở lại lương chỉ đủ trả tiền đi học của con và tiêu vặt của cô ấy nhưng hàng tháng tôi vẫn đưa vợ thêm 4 triệu nữa để chi tiêu trong nhà.
Giá vợ tôi cứ chấp nhận sống như vậy đi nhưng đằng này cô ấy lại đứng núi này trông núi nọ.
1 tháng trước đi làm về vợ bảo với tôi:
– Bạn em mở cửa hàng trang điểm cô dâu, em ra làm với nó nhé. Nó bảo thu nhập ít nhất gấp 5-6 lần chỗ em làm hiện tại.
– Tiền đâu góp vốn mà làm. Em làm gì ở đấy.
– Không phải vốn liếng gì hết đâu. Vì trước đây em đã học trang điểm nên nó mới thuê em chứ.
Đúng là vợ tôi từng học trang điểm cô dâu trước khi lấy chồng, thi thoảng mấy chị gần nhà vẫn sang nhờ trang điểm. Ai cũng bảo vợ tôi sao không theo nghề này vì cô ấy khá khéo tay nhưng tôɨ không thích nên cô không làm, giờ chẳng hiểu bạn bè xui thế nào mà về đòi đi làm lại nghề đó.
– Em thừa biết anh không thích sao cứ đòi làm hả?
– Anh cản em bao lần rồi nhưng giờ anh thử nghĩ mà xem con cái vào mà chỉ trông chờ mỗi lương anh thì cứ chỉ đủ ăn chứ bao giờ khá lên được. Có cơ hội làm giàu sao không chịu làm. Tư duy phải thay đổi theo thời thế chứ.
– Vớ vẩn. Việc của em giờ là đẻ cho anh thằng con trai chứ không phải đi làm mấy các việc trang điểm vớ vẩn ấy.
– Em không đẻ, anh cho em đi làm thêm 2 năm nữa có tiền em mới đẻ. Em muốn đổi việc, em chán làm cái việc hiện tại lắm rồi.
Tôi nhất quyết không cho và tới hôm vừa rồi thuyết phục lại tôɨ không được cô ấy đùng đùng ôm vali quần áo về nhà ngoại. Tôi điên quá quát tháo và cấm cô ấy quay về.
Tôɨ cầm đồ đạc trong phòng ném hết ra ngoài, lúc ấy con gái 4 tuổi đang ngủ trong nhà nghe tiếng bố quát tháo thì tỉnh giấc chạy ra khóc nức nở.
Sẵn cơn.tức vợ tôi quát luôn con:
– Mày biến theo mẹ mày đi đồ vịt trời nuôi tốn cơm…
Con bé s.ợ quá chạy thẳng ra ngõ. Tôɨ nghĩ nó chạy sang hàng xóm chơi thôi hoặc cùng lắm là theo mẹ sang bà ngoại vì lúc ấy vợ tôi cũng mới đi ra được mấy phút. Cho mẹ con nó đi với nhau tôɨ đang đjên sẵn trong người.
Chú Thanh… Chú Thanh… cái Nhi nhà chú mấƫ rồi, bị x.e tô.ng ngoài đường kìa. (ảnh minh họa)
Vợ con đi rồi tôi bật ti vi xem, mặc kệ nhà cửa nhè nhộn. Xem khoảng 1 giờ thì tôɨ buồn ngủ định nằm xuống bỗng gjật mình vì có chuông đthoại.
Là vợ tôɨ gọi nhưng tôi không thèm nghe. Tôi đi ngủ nhưng cô ta cứ gọi liên tục nên tôi cầm đthoại nghe chưa kịp qu.át thì đầu máy bên kia đã thút thít:
– Anh ơi… anh ơi… Con mấƫ rồi.
– Cái gì cô nói vớ vẩn gì?
– Con… con mấƫ rồi. Nó đi theo em mà em không biết, em về tới nhà bà ngoại tới vừa rồi có hàng xóm thấy thì gọi bảo con mình bị taj.nạn ngoài đường. Em chạy ra thì người ta đắp.chiếu rồi…
Đúng lúc này mấy người hàng xóm cũng chạy vào nhà tôi đậ.p cửa:
– Chú Thanh… Chú Thanh… cái Nhi nhà mấƫ rồi, bị xe.ƫông ngoài đường kìa.
Tôi đá.nh rơi đthoại chay ra nhưng con tôɨ mấƫ thật rồi. Tại tôɨ đuổi con bé nên con bé chạy ra đường và mới bị xe ƫông thế này. Tôi đau.đớn ôm lấy con ân hận thì đã muộn mấƫ rồi.
Nguồn: https://webtintuc.com/cai-nhau-toi-duoi-ca-vo-con-ve-ngoai-de-roi-dau-don-vi-mat-con-mai-mai-577096.html