Để lạc con 10 năm nay, tôi luôn bị chồng trách: Gò má cao sát cả chồng lẫn con

Qua sự giới thiệu của 1 người bạn thân, tôi và chồng đã có cơ hội quen biết nhau. Khi ấy tôi là nhân viên công sở còn chồng là môi giới bất động sản.

Khi hai đứa yêu nhau, bố mẹ anh phản đối ra mặt mối quan hệ này và nhiều lần bắt con trai họ phải chia tay. Nguyên nhân là bởi tôi xuất thân trong gia đình làm nông ở vùng quê nghèo khó, đã vậy lại có gó má cao. Chẳng thế mà mẹ anh nhiều lần chỉ thẳng mặt dâu bảo:

Ảnh minh họa: Nguồn Internet

“Xin cô đừng đeo bám thằng Thủy nhà tôi nữa. Nhà nghèo hèn rồi gò má lại sát chồng sát con sau này nhà tan cửa nát vì cô thôi”.

Tuy nhiên chồng tôi vẫn không từ bỏ, nhất là khi tôi được lên chức trưởng phòng hành chính nhân sự tại công ty đang làm việc thì thái độ của mẹ anh hoàn toàn thay đổi.

Sau đám cưới, cuộc sống hôn nhân của vợ chồng tôi rất tốt đẹp. 1 năm sau đó, tôi cũng sinh được 1 cậu con trai đầu lòng kháu khỉnh khiến mọi thứ gần như trọn vẹn khi được chồng yêu thương, nhà chồng quý mến chẳng ai còn nhắc tới cô con dâu gò má cao nữa. Mỗi lần ai đó đùa, chồng tôi còn gạt toẹt đi.

“Linh tinh, đấy như vợ cháu gò má cao mà việc gì cũng đảm, biết vun vén gia đình. Cao thế chứ cao nữa cũng chẳng ngại”.

Khi con trai 2 tuổi thì tôi cấn bầu lần 2. Bầu con gái nên tôi ốm nghén nhiều và thường xuyên rơi vào trạng thái mệt mỏi, cứ đi làm về là tôi chỉ muốn nằm nghỉ. Mẹ chồng thấy vậy nên trông cháu trai và cho cháu ăn giúp tôi.

Hôm tôi vừa đi làm về là lao vào phòng nằm, mẹ chồng thấy vậy liền bảo:

“Con cứ nghỉ đi, mẹ đưa cu Tí ra công viên chơi khoảng 30 phút thì về cơm nước”.

“Vâng ạ, nay con nôn 3 lần ở công ty nên mệt quá. Có gì mẹ trông cháu cẩn thận và cơm nước đỡ con với ạ”.

Ảnh minh họa: Nguồn Internet

Hai bà cháu đi được 1 lúc thì chuyện không may xảy đến với gia đình tôi. Bà quay đi quay lại nhặt đôi dép mà để lạc mất cháu nội. Suốt cả ngày hôm đó, gia đình tôi phải nhờ mọi người tỏa đi tìm nhưng không thấy con trai. Tính đến thời điểm này đã gần 10 năm, trải qua bao nhiêu cuộc tìm kiếm mà thằng bé vẫn biệt tích. Mỗi ngày nhìn con gái nhỏ lớn lên, tôi đều khóc thương cho con trai không biết ở nơi đâu. Mẹ chồng tôi thì lúc nào cũng ân hận vì đã để lạc mất cháu.

10 năm nay chồng tôi vẫn không ngừng tìm kiếm,nhưng cũng vì chuyện này, dần dần anh đem lòng oán hận vợ. Lúc nào anh cũng trách:

“Vì cô quá bất cẩm mà để mẹ trông cháu một mình nên mới xảy ra như vậy”.

“Người ta nói cấm có sai mà, tôi mắt mù tai điếc mới cố lấy cô, giờ thì đã sáng mắt ra rồi. Đúng là gò má cao sát cả chồng lẫn con”.

Nghe những lời chì chiết bất lực của chồng mà tôi rơi nước mắt. Bình thường chẳng ai để ý đến gò má cao, sao lúc xảy ra chuyện thì lại đổ diệt cho nó vậy? Chẳng lẽ gò má cao cũng có tội sao?

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *