Theo chồng 10 năm không xu dính túi, bên sếp 1 đêm có ngay xế xịn, hàng hiệu đầy nhà

Em kể ra chắc sẽ bị không ít người “ném đá”, nhưng vẫn thích chia sẻ câu chuyện của mình để mọi người hiểu hơn rằng không phải cứ ngoại tình là xấu, là có tội. Đôi khi ngoại tình chẳng qua chỉ là 1 sựa lựa chọn bất đắc dĩ mà thôi.

Nói thật, nếu phụ nữ mình lấy được người chồng vừa yêu thương vợ vừa biết kiếm tiền đương nhiên có các vàng cũng không bao giờ nghĩ tới chuyện phản bội. Ngược lại, cứ mãi gắn bó với 1 người mà không thấy có tương lai, đàn bà mình phải nghĩ đường cứu thân chứ.

hình ảnh

Ảnh minh họa: Nguồn Internet

Em cũng là đứa từng sống bằng cảm xúc nên mới lấy chồng em bây giờ. Về cơ bản hình thức của em cũng được, ngoại hình ổn, da trắng, dáng cao. Ra trường đi làm được vài tháng thì gặp chồng rồi yêu. Khi ấy biết anh nghèo nhưng tình yêu đầu đời, mộng mơ hão huyền cứ nghĩ chỉ cần yêu là kiểu gì cũng hạnh phúc nên em quyết tâm lấy bằng được.

Vậy nhưng khi bước chân vào cuộc sống hôn nhân rồi em mới thấm. Tình yêu không mài ra mà ăn được. Chồng em cũng có năng lực, tốt nghiệp đại học ra đàng hoàng nhưng hiền quá, không có chí tiến thủ thành thử vợ con không được nhờ.

Lương nhà nước hưởng theo bằng cấp, năm nay gần 40 tuổi chỉ được chục triệu bạc, trong khi bạn bè anh ấy làm tư nhân ai cũng giàu sụ, thu nhập tháng ít cũng vài chục triệu. Vì chồng em có năng lực, họ cũng rủ ra làm cùng nhưng anh toàn từ chối:

“Thôi, mình làm nhà nước quen rồi, lương ít tí nhưng thảnh thơi”.

Lắm hôm em phải gắt:

“Anh làm ơn sống có mục tiêu thì mới khá hơn được. Cứ thế này nhà mình bao giờ mới thoát nghèo”.

Vậy nhưng chồng em lại mắng vợ:

“Đàn bà không biết thế nào là vừa là đủ. Cuộc sống của vợ chồng mình hiện tại đang rất tốt mà sao em cứ kêu nghèo kêu khổ mãi”.

hình ảnh

Cái mà chồng em bảo tốt là nhà tập thể cũ bố mẹ cho, 10 năm không có tiền sửa chữa, nâng cấp. Xe số vợ đi chục năm cũ nát xả khói như đun bếp than tổ ong. Nói thì anh ấy lại xua tay:

“Người ta vẫn ở thế, vẫn sống thế có ai kêu. Sao em đòi hỏi lắm thế”.

9 tháng trước công ty em có sếp mới về. Thế nào em lại rơi ngay vào tầm ngắm của sếp. Ông ấy đã có vợ con nhưng họ đều ở xa nên sếp thiếu thốn tình cảm. Có mấy lần sếp chủ động muốn gần gũi nhưng em đều từ chối vì dẫu sao mình cũng là phụ nữ đã có gia đình. Tuy nhiên sếp lại bảo:

“Chỉ là tôi muốn em thi thoảng ở bên giúp tôi bớt cô đơn. Tất nhiên tôi không bao giờ để em thiệt”.

Nhiều lần sếp đề nghị như thế, em cũng mủi lòng. 3 tháng sau em chính thức ngả vào vòng tay sếp. Đúng như lời hứa, sau lần lên giường đầu tiên cùng nhau, sếp chuyển khoản cho em đủ tiền đổi xe cũ nát sang xe tay ga xịn. Chồng hỏi tiền đâu ra, em bảo là tiền thưởng dự án nên anh cũng không nghi ngờ.

Từ đó, cứ thi thoảng em với sếp lao vào nhau và sếp cho em nhiều thứ mà chồng em không bao giờ lo được cho vợ. Nói không quá chứ 1 đêm bên sếp em có được thứ mà 10 năm bên chồng vẫn không dám mơ tới nên chẳng tội gì em không tranh thủ. Ban đầu em còn lấy lăn tăn, cảm giác tội lỗi với chồng nhưng suy cho cùng, cũng là vì anh ấy không lo được cho vợ nên em mới phải ngoại tình, chứ chẳng ai muốn là người phản bội.

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *