Tôi buộc hũ tro cốt của vợ lên xe máy thật chắc rồi thầm thì: Mình về quê thôi em

Buồn lắm mọi người ạ, hai vợ chồng bỏ hết con cái ở quê cho bố mẹ chăm vào trong này làm ăn mong có tiền gửi về cho ông bà nuôi con. Vậy mà khi đi thì hai người, lúc về chỉ còn tôi mình với hũ tro cốt đã nguội lạnh của vợ.

Chúng tôi cưới nhau được 13 năm, vợ sinh được 2 con, đứa lớn 12 tuổi, còn thằng út thì lên 9. Hai vợ chồng đều làm công nhân trong khu công nghiệp, lương thấp lắm. Mấy năm trước còn để con ở đây đi học nhưng thấy chật vật quá không kham nổi nên mới gửi hai cháu về quê với ông bà học cho đỡ tốn.

Ảnh minh họa: Nguồn Internet

Mỗi tháng, hai vợ chồng kiếm được độ 17 triệu, thuê nhà rồi điện nước, chi tiêu còn đâu gửi về quê cho bố mẹ tôi. Có lúc hai vợ chồng còn chẳng dám ăn tiêu gì, toàn ăn mì tôm trừ bữa. Vợ tôi hiền lành, giản dị lắm, cả năm cô ấy diễn đi diễn lại vài bộ quần áo hàng chợ. Cả đời vợ chắc chưa bao giờ biết đến cái váy là gì. Bao nhiêu lần tôi bảo:

“Em lấy tiền mua vài bộ đồ đẹp đẹp mà mặc”.

“Thôi, đi đâu mà diện phí ra, để tiền đấy gửi ông bà lo cho hai đứa nhỏ”.

Lúc nào cô ấy cũng chỉ nghĩ về bố mẹ và các con, lo mọi người ở nhà kham khổ. Xa con lâu chúng tôi cũng nhớ lắm nhưng vì miếng cơm manh áo biết làm sao được. Nhớ đợt về nghỉ Tết xong, tôi buộc đồ lên xe để vào trong này làm ăn, hai đứa con buồn rười rượi nhưng không đứa nào dám khóc. Vợ tôi cứ giục chồng đi nhanh nhanh, ra khỏi nhà cô ấy mới òa lên bảo:

“Em nhớ tụi nhỏ quá”.

Đó cũng là lần cuối cùng các con tôi được nhìn thấy mẹ. Hai vợ chồng vào đây làm miết, tính đến tết dành được ít tiền mới về thăm bọn trẻ. Tối nào đi làm về vợ cũng gọi điện cho hai đứa, mẹ con gặp nhau trên điện thoại thôi mà cứ tíu tít, buôn cả tiếng không biết chán.

Có lần vợ tôi bảo:

“Hay hết năm nay mình nghỉ công nhân, về quê làm mấy sào ruộng của ông bà, vất vả tí nhưng được gần các con”.

Tôi cũng chưa tính đến chuyện đó vì về quê thì làm gì ra tiền. Còn nếu vợ muốn ở nhà với các con tôi vẫn đi làm rồi gửi tiền về.

Vậy nhưng 2 tháng trước vợ tôi đi làm thì gặp tai nạn khi va chạm với xe tải. Cô ấy mất luôn tại chỗ không cứu được nữa. Lúc đến nhận diện vợ, tôi không thể tin nổi vợ tôi đã bỏ tôi 1 mình ở lại.

Không đưa vợ về quê được, tôi đành vay mượn anh em bạn bè mỗi người giúp một ít để hỏa táng cho cô ấy. Vợ mất quá đột ngột nên tôi xin nghỉ việc, nhận tro cốt xong thì đưa cô ấy về quê.

Trong tay chẳng còn bao nhiêu tiền, tôi đành chằng hũ tro của vợ lên xe máy thật chặt, rồi thầm thì:

“Mình về quê thôi em”.

Thương vợ lắm, lúc đi có cô ấy nói chuyện suốt quãng đường dài đỡ buồn, khi về chỉ còn tôi với hũ tro lạnh lẽo ở sau yên xe. Các con giờ vẫn chưa tin mẹ không bao giờ về nữa. Chúng cứ nghĩ mẹ chỉ đi làm công nhân đến tết là về thôi. Nhìn các con còn bé mà đã mồ côi, tôi xót lắm, không biết khi nào bố con tôi mới chấp nhận được chuyện này.

Ảnh minh họa: Nguồn Internet

Webtretho

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *