Tôi mắηg coη dâu ăη khôηg mời, nó bảo: Người troηg ηhà đói là ăη, sao phải khách sáo

Vợ chồng tôi chỉ có 2 đứa con trai nên từ lúc chúng trưởng thành đến giờ, lúc nào tôi cũng khao khát nhà có con dâu để mẹ con tâm tình, trò chuyện. Chẳng thế mà ngay từ khi chúng nó cưới, tôi đã luôn quán triệt phải mở lòng và thường xuyên chia sẻ coi dâu như con cái trong nhà.

Con dâu tôi học trường đại học bách khoa. Từ khi là sinh viên, nghe nói con bé đã rất năng động, đi làm thêm nhiều nơi để lấy kinh nghiệm. Vì thế năm 3 đại học, con bé đã mở công ty. Từ đó đến nay một mình nó gây dựng với 30 nhân sự.

Ảnh minh họa internet

Để tránh mâu thuẫn gia đình, vợ chồng tôi đã mua cho con dâu và con trai 1 căn chung cư 2 phòng ngủ để sống riêng. Chúng tôi ở cách nhau khoảng 10km nên các con cũng thường về thăm nhà hoặc khi có việc đi đâu qua thì vợ chồng tôi cũng ghé vào chơi 1 lúc.

Con dâu tôi tính cách thẳng thắn, mau mồm mau miệng. Nó cũng chưa bao giờ ăn nói hỗn hào với bố mẹ chồng mà sống biết điều, chừng mực. Tuy nhiên, công việc của con bé quá bận nên ít khi gọi điện hay nói chuyện với tôi.

Được ngày cuối tuần 2 đứa có về nhà ăn cơm thì nó cũng cứ kè kè điện thoại để giải quyết công việc.Con bé cũng chưa bao giờ xuống bếp nấu được 1 bữa ăn nào cho bố mẹ chồng. Bữa sáng tôi có chuẩn bị xong gọi con dậy ăn còn khó, nó bảo cứ ăn trước để ngủ nướng.

Tuy nhiên điều tôi chỉ không hài lòng nhất ở con dâu từ khi chính thức vào nhà chồng đến nay chính là dù về ăn cơm với bố mẹ chồng hay khi chúng tôi đến nhà các con thì ăn uống không bao giờ nó có lời mời bố mẹ. Một vài lần đầu tôi thắc mắc với con trai thì nó bảo:

“Bên nhà vợ con mọi người không có thói quen mời mẹ ạ. Khi ngồi là cả nhà cứ thế ăn thôi nên cô ấy cũng như thế chứ không phải hỗn láo gì đâu”.

“Mẹ cứ để ý dăm ba chuyện vớ vẩn làm gì. Thời đại nào rồi ăn còn phải mời cho khách sáo rườm rà ra”

Như hôm trước các con vừa đi công tác về nên có hải sản tươi ngon mời bố mẹ sang nhà ăn cơm. Trước mặt bố mẹ chồng, chỉ con trai tôi mời khi ngồi vào mâm còn dâu cắm đầu cắm cổ ăn. Thấy vậy không được nên tôi nói thẳng:

“Trước khi ăn sao con không mời 1 tiếng, bố mẹ thì thôi người nhà còn chấp nhận được, nhưng phải người lạ thì họ nghĩ sao”?

Nghe mẹ chồng nói vậy, con dâu cười hồn nhiên:

“Ở nhà con chẳng có lệ ăn phải mời ai cả. Là người cùng 1 nhà thì mọi người cứ đói, cứ thích là ăn, không phải câu nệ”.

Thấy con dâu ăn nói vô tổ chức, tôi quát:

“Hỗn, con nói vậy không được. Như vậy là thiếu giáo dục từ bé”.

Con dâu tròn mắt ngạc nhiên:

“Mẹ… chỉ vì mỗi ăn không mời mà mẹ bảo con vô giáo dục. Giờ mẹ ra ngoài kia, người trẻ nào mà chẳng như con, nhiều gia đình cũng ăn không mời như nhà con. Đó chỉ là thói quen thôi sao mẹ lại đánh giá con xấu xa như vậy”.

Nói rồi con dâu bù lu bù loa khóc và chạy về phòng. Tất nhiên bữa cơm hôm ấy vì chuyện này mà tôi với ông nhà không hài lòng chút nào, bỏ về sớm. Về nhà mà ông nhà tôi vẫn lắc đầu ngán ngẩm than thở: Không biết con dâu vô giáo dục hay những người trẻ giờ đều như thế?

Ảnh minh họa internet

Theo opennewslive

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *