Ca khúc “Cho người tình lỡ” của cố nhạc sĩ Hoàng Nguyên được sáng tác khi ông bị bắt đày ra côn đảo năm 1957 vì tham gia tổ chức Cộng Sản chống đối lại chính quyền Việt Nam Cộng Hòa lúc bấy giờ.
Vì là một nhạc sĩ tài hoa nên khi ở tù ngoài đảo ông được chỉ huy trưởng đảo Côn Sơn quý mến nên đã đưa ông về nhà riêng dạy nhạc và Việt Văn cho con gái ông. Giữa khung cảnh biển xanh cát trắng, núi rừng đìu hiu hai tâm hồn cô nam quả nữ gặp nhau và nảy sinh tình cảm.
Nào ngờ sự việc lại đi quá xa, tình yêu đó đã khiến cô con gái của chúa Đảo mang thai. Sự việc sau đó bị phát giác, vì thể diện của gia đình nên Chỉ huy trưởng đã ra điều kiện với nhạc sĩ Hoàng Nguyên : sẽ xin trả tự do cho ông về đất liền, nhưng sau đó phải quay lại cưới con gái ông làm vợ. Vào tình thế bắt buộc nên ông đành phải đáp ứng điều kiện của chỉ huy trưởng.
Ông được trả tự do về Sài Gòn năm 1958. Nhưng vì niềm đam mê nghệ thuật ông đã thất hứa không quay trở lại nơi hoang vu, hẻo lánh quanh quẩn toàn tù nhân. Mặc dù rất yêu cô gái ấy nhưng nơi phồn hoa đô thị nhộn nhịp đã giữ chân ông lại. Ông đành làm người phụ bạc thất hứa với người tình.
Sau khi ông không quay trở lại côn đảo nữa thì cô ấy cũng được gia đình đưa về đất Thần Kinh sinh sống. Nghe được thông tin này ông đã chủ động liên lạc lại với cô gái nhưng mối tình đó đã tan vỡ không thể nào hàn gắn được. Ông buồn bã trở lại Sài Gòn và sau đó cưới vợ. Còn về phần cô ấy đã kết duyên với người khác tạo dựng một tương lai mới. Cũng vì luyến tiếc mối tình dang dở này mà ca khúc “Cho người tình lỡ” được ra đời.
Phù Sa
05/11/2020