Ca khúc Giã từ bấy lâu nay vẫn làm người nghe nhạc lầm tưởng là do Tô Thanh Tùng sáng tác nhưng thực ra lại là một nhạc sĩ miệt vườn.
Tuổi đời chân đơn côi, gót mòn đại lộ buồn
Đèn đêm bóng mờ nhạt nhòa
Hồn lắng tâm tư, đi vào dĩ vãng
Đường tình không chung lối, mang nuối tiếc cho nhau
Ngày nào tay trong tay, lối về cùng hẹn hò
Dìu em giấc mộng vừa tròn
Tình thắm môi hồng, đêm dài lưu luyến
Nghẹn ngào trong thương tiếc vì mai bước theo chồng
Em sang ngang rồi chôn kỷ niệm vào thương nhớ
Hôn lên tóc mềm lệ sầu thắm ướt đôi mi
Xin em một lần cho ước nguyện tình yêu cuối
Thương yêu không trọn thôi giã từ đi em ơi
Người về lên xe hoa, kỷ niệm buồn vào hồn
Bờ môi tắt hẳn nụ cười giây phút bên nhau , nay còn đâu nữa
Người về trong thương nhớ, người đi nhớ thương người!
Theo lời kể của nhạc sĩ Tô Thanh Tùng thì đây là bài hát do ông sáng vào năm 1960, ngày đó ông cùng một nhóm bạn thường tụ tập tại quán cà phê tại khu Đa Kao, Q.1. Quán này có một cô thu ngân tên Diễm người xinh đẹp, đôi mắt luôn làm hút.hồn người đối diện.Tô Thanh Tùng chính là tác giả bài hát “Mắt Diễm buồn” đang làm mưa làm gió thời bấy giờ, cũng chính vì thế mà ông được cô Diễm để mắt đến.
Vì cô Diễm là người Bắc còn ông người Miền Tây (Đồng Tháp) sợ lấy nhau về cô lại không chịu nổi cuộc sống ở quê, với lại gia đình cô ấy cũng không đồng ý nên hai người đã chia tay nhau và cô đã lập gia đình với người khác. Mang theo nỗi buồn và đau khổ lê từng bước chân nặng nề trên con phố dài và từ đó ca khúc “Giã từ” được ra đời.
Cũng theo nguồn tin khác bài hát này được sáng tác bởi một tay chơi trống có tiếng trong ban nhạc Xây dựng nông thôn ở Tây Ninh đó chính là Huỳnh Văn Bi (sinh năm 1949) có nghệ danh là Băn Vi. Trong một lần về quê vợ ở Hồng Ngự có gặp và biết Tô Thanh Tùng là nhạc sĩ có tiếng. Vốn sẵn văn nghệ trong người nên anh em hát giao lưu với nhau cho vui, và Băn Vi đã hát bài hát đầu tay do mình sáng cho Tô Thanh Tùng nghe, bài nhạc đã làm ông thích thú và xin Băn Vi viết lời cho mình. Vì nghĩ Tô Thanh Tùng nổi tiếng nên sẽ lăng xê bài hát của mình, nên Băn Vi đồng ý luôn.
Sau này về Sài Gòn Tô Thanh Tùng có nhờ nhạc sĩ Quốc Dũng hòa âm, và nhạc sĩ Lê Danh thu thanh đưa lên đài phát thanh. Vào năm 1971 Tô Thanh Tùng có về Sa Đéc và quen một cô ca sĩ miệt vườn Thu Vân, cảm mến giọng hát của cô ông đã mời Thu Vân thu âm bài hát này để gởi cho đài phát thanh, ban đầu cô chưa có tên tuổi nên đài từ chối phát, nhưng sau khi nghe bản thu nháp thì đài đồng ý. Thật không ngờ bài hát lại được lòng người hâm mộ. Cũng từ đó cô ca sĩ Thu Vân được nhiều người biết đến.
Trước năm 1975 bài hát có in xuất bản thành tờ trên bài hát có đề đồng tác giả Tô Thanh Tùng – Băn Vi. Sau cuộc gặp gỡ đó Băn Vi cũng có kể cho một số người bạn nghe về chuyện này, bao nhiêu năm qua ở Tây Ninh không ai là không biết xuất xứ bài hát này. Nhưng những năm gần đây khi nhạc Bolero có xu hướng thịnh hành trở lại thì chỉ có tên Tô Thanh Tùng được nhắc đến mà thôi.
Phù Sa
20/10/2020