Ca khúc “Lá thư đô thị” được tác bởi nhạc sĩ Tuấn Lê, ca khúc được sáng tác năm 1970.
Thông tin về nhạc sĩ Tuấn Lê rất ít ỏi. Ông sinh năm 1952 là con trai ruột của nhạc sĩ Hoài Linh. Vào năm 16 tuổi ông gia nhập lực lượng không quân của quân đội VNCH, và được cử đi học tại Colorado (Hoa Kỳ). Sau năm 1975 ông ở lại Việt Nam làm việc cho một công ty dược tại Sài Gòn đến năm 1988 ông ɱất do bệnɦ lao pɦổi.
Nhạc sĩ Tuấn Lê thời còn tu nghiệp tại Mỹ
Thời điểm “Lá thư đô thị” ra đời lúc đó ông đang theo học nghiệp vụ cơ bản và học thêm khóa ngoại ngữ của ngành không quân ở Nha Trang trước khi chính thức sang Mỹ để tu nghiệp. Nội dung bài hát là bức thư hồi âm của một người bạn học chung lớp ngày xưa gởi cho tác giả.
Nhạc sĩ Tuấn Lê trong thời gian ở Nha Trang
Khi nghe ca khúc “Lá thư đô thị” trong lòng vẫn luôn suy nghĩ. Không biết đây có phải là bài hát nói về những câu chuyện trong cuộc sống của chính tác giả hay là mượn câu chuyện của đồng đội viết? Bởi chính vì thông tin cá nhân của nhạc sĩ Tuấn Lê quá ít, mà tên người trong thư (Hùng) có phải là tên thường gọi của nhạc sĩ Tuấn Lê không?
Thư trước Hùng gửi thăm tôi nhằm ngày thi sắp tới
Nên tôi chưa trả lời
Hôm nay xong hết rồi, tìпh bạn sống trong tôi
Thư này thay câu nói.
Hùng ơi bọn mình chung lớp chung đôi
Thời gian vàng son ngắn ngủi qua rồi
Bút nghiêng món nợ không vay, chữ trả cho thầy
Mười năm hao giấy viết mòn bàn tay.
Trong thời buổi chiếп traпh, người líпh xa nhà lúc nào cũng thấy nhớ gia đình, bạn bè và cả người yêu nữa. Chỉ có những bức thư từ phương xa gởi về mới phần nào làm vơi đi nỗi nhớ ấy. Bởi vậy người líпh rất trân trọng, nâng niu từng lá thư, coi nó như là bảo bối vậy. Những lá thư ấy không chỉ đọc một lần mà đọc rất nhiều lần, vào những lúc buồn lại lấy ra cho đỡ thương nhớ.
Rời xa mái trường gia nhập quân ngũ, ai cũng có một tìпh bạn thân thiết thời học sinh. Bạn bè thường dễ dàng tâm sự chuyện cuộc sống, đời tư tìпh cảm. Đầu thư người bạn đã vội vàng giải thích nguyên nhân chưa kịp trả lời vì bận thi cử. Đến nay đã xong chuyện thi cử tôi mới trả lời anh được.
Hôm qua dạo phố gặp Huyền
Bên chồng vòng tay âu yếm
Thấy mình nàng vờ chẳng quen
Tìпh ơi đã đành duyên chẳng nên đôi
Ngọn nguồn đâu phải do tôi, nỡ sao người hỡi?
Thuở học trò, có luôn có những tìпh yêu vụng dại nhưng lại trong sáng, ngây thơ làm cho người ta phải nhớ mãi không quên. Bạn tác giả cũng vậy, cũng có mối tìпh như thế. Từ khi ra trường người đi líпh, người thì tiếp tục con đường học vấn, người thì đi lấy chồng.
Bẵng đi một thời gian ɱất tin tức về nhau, nay tìпh cờ dạo trên con phố cũ gặp lại người yêu “bên chồng vòng tay âu yếm” tâm trạng trở nên hụt hẫng, con tim càng tan nát hơn khi “Thấy mình nàng vờ chẳng quen”. Vì là bạn thân với nhau nên người bạn ấy mới có thể trút hết bầu tâm sự của mình với tác giả. Để kiếm được một người bạn có thể cùng mình san sẻ những buồn vui, khó khăn trong cuộc sống rất khó. Và tìпh bạn ấy rất đáng được trân trọng.
Đường phố mưa bay bay trắng đầu
Cạn chén ly bôi chưa hết sầu
Những chiều mưa đổ mưa ngâu
Đường khuya hun hút ngõ sâu
Mình ba bốn đứa tâm sự đêm thâu.
Nhớ lại những ngày còn học chung dưới mái trường, mấy thằng chúng mình lại tụ tập nhau chén chú chén anh, cùng nhau tâm sự thâu đêm suốt sáng. Giờ đây mỗi đứa mỗi phương trời, ai cũng có kế hoạch riêng cho tương lai. Đến khi nào thì chúng mình mới lại có thể lại được tụ họp như ngày xưa, kể cho nhau nghe về những câu chuyện trong cuộc sống mà mỗi đứa đã từng trải qua.
Thư viết còn nhiều nhưng thôi
Ngày gặp nhau sẽ nói nên tâm tư còn dài
Trăng lên cao sẽ tàn, tìɴh bạn vẫn bao la
Như rừng cây thêm lá.Bạn ơi lời thành xin chúc cho anh
Đường mây nhiều may ít rủi yên lành
Chữ nghiêng giấy mộng mực xanh
Gói cả chân tìɴh nhờ khu bưu chính bắc cầu về anh.
Thư viết cũng đã khá dài, những tâm tư trong lòng không sao kể hết qua thư được. Hẹn một ngày chúng ta sẽ gặp nhau sẽ nói nhiều hơn nữa. Dù cho trăng có tàn thì tìɴh bạn này “vẫn bao la, như rừng thêm lá”, trong lòng mỗi chúng ta luôn trân quý tìɴh bạn này.
Cuối thư người bạn luôn cầu chúc cho bạn của mình trên con đường là líпh không quân sẽ mãi luôn bình an. Mong một ngày đất nước yên bình chúng ta sẽ gặp lại nhau. Cả tấm chân tìɴh này gói gọn vào trang giấy gởi đến anh người bạn tôi hằng quý mến.
Phù Sa
08/12/2020